Thứ Tư, 26 tháng 6, 2013

clip quay len hay nhất 2013

Xem tại: clip quay len
Trên đường về khách sạn, cả đám có ghé một quán nhậu để mua chút đồ ăn về ăn khuya và lai rai. Về tới cửa khách sạn, ông đen kéo tôi lại.

- Ê, đi chơi vơi tao chút rồi về. _ Ổng xì xầm to nhỏ với tôi.

- Tụi bây về phòng trước đi, tao với thằng Khanh đi công chuyện tí. _ Ổng nói với mọi người.

- Cho tụi em đi với. _ Thằng X và thằng Huy đồi theo.

- Không! Chuyện người lớn, tụi bây ở nhà. _ Ổng mắng.

- Làm gì mà người lớn? _ Nhóc Ly hỏi, nhỏ Miu thì lườm ông Đen.

- Tụi bây lộn xộn quá! Về phòng chuẩn bị đồ nhậu trước đi.

Ổng kéo tôi ra khỏi khách sạn. Dẫn tôi đi bộ thêm vài chục mét nữa thì dừng trước một tiệm massage.

- Ổng nói đi cái này đó hả? _ Tôi hỏi.

- Ừ, hồi nãy chạy ngang tao để ý thấy chổ này cũng được. Vào thôi. _ Ổng kéo tôi vào.

- Vào đó làm gì?

- Thằng ngu, vào đi, vui lắm!

Ngày xưa tôi rời Việt Nam khi còn khá trẻ, lúc mới lên thành phố thì hai lúa lắm, chả bao giờ biết mấy chỗ này. Rôi đến khi qua Mỹ thì lại càng mù tịt. Đây là lần đầu tiên vô đây, hơi hồi hợp vì không biết vào đây sẽ làm gì.

sex viet cực hay tuyển chọn

Xem tại: sex viet

Tôi đứng dậy và tiến về sân khấu, phải nói là cây đàn guitar không phải vấn đề e ngại đối với tôi, mà cái quan trọng là đám đông. Dù chỉ là một sân khấu nhỏ, nhưng tôi chưa bao giờ chơi đàn trước nhiều người như vậy.

- Hát bài gì đây chú em? _ Một ông nhạc công hỏi tôi khi tôi vừa đến.

- Anh cho em mượn đàn được không?

- Tất nhiên. _ Ổng nói xong thì kéo ghế ra gần mic, đưa đàn cho tôi ngồi xuống. Ổng hạ mic thấp xuống ngang tầm với miệng tôi.

Lên lại dây đàn, hít một hơi thật sâu và tôi bắt đầu bài hát.

http://www.youtube.com/watch?v=kDG41fRTUho

Trong lúc hát tôi có liếc về phía bàn của tôi, nhóc Ly với nhỏ Miu ngồi nhìn tròn xoe mắt ngạc nhiên. Kết thúc bài hát, mọi người vỗ tay ủng hộ khá nhiều nhưng không bằng nhỏ Miu lúc nãy. Cũng phải thôi, hot girl thì làm gì cũng khiến người ta thích mà. Tôi quay trở lại bàn.

- Hay quá! Không hổ danh là anh của em. _ Nhóc Ly ôm lấy tay tôi nịnh bợ.

- Được không mọi người? _ Tôi hỏi và nhìn nhỏ Miu, nhỏ hơi bối rối và cuối đầu xuống.

- Hay lắm anh! _ Thằng X với thằng Huy khen.

phim vang 2013 chọn lọc

Xem tại: phim vang
- Em có quen ai chơi guitar đâu?

- Ha ha ha….._ Thằng X mới bật cười.

- Cười gì thằng kia? _ Con Ly hỏi.

- Guitar một cây chà bá ngồi đây mà bảo không quen ai. _ Thằng X ám chỉ tôi, cũng phải thôi, ngày xưa có bao giờ chơi guitar khi ở dưới quê đâu. Nhóc Ly không biết là phải.

- Cây guitar nào thằng kia? Đang nói anh Khanh đó hả? _ Con Ly tròn xoe mắt nhìn tôi.

- Ông này mà đánh được cái gì. _ Nhỏ Miu tỏ vẻ không tin.

- Cũng chơi được vài bài mèo thôi. _ Nghe nhỏ Miu nói hơi tự ái, nhưng vẫn giữ thái độ bình thường.

- Còn không lên làm một bài cho tụi nó xem đi sư phụ. _ Thằng X kéo tôi dậy.

Thứ Ba, 11 tháng 6, 2013

xem phim heo

Những ngày tháng như vậy tôi đã ao ước được dài lâu. Chúng tôi rất vui khi gặp nhau. Chữ vui được hiểu đúng nghĩa như nguyên bản của nó chứ không gượng ép như những gì tôi trải qua sau này. Tiếp xúc nhiều với cô ấy, tôi mới biết, cô ấy không hẳn là một tảng băng như người khác vẫn nói. Cô ấy sinh động hơn rất nhiều những gì tôi đã nghĩ... Ngẫm lại tôi mới thấy có câu nói rất đúng: "Người phụ nữ thú vị hay không là do người đàn ông".

Dẫu rằng kỉ niệm đầu tiên giữa chúng tôi chưa bao giờ đi xa hơn phòng khách có cửa sổ nhìn ra khu vườn nhà nàng, tôi vẫn cảm thấy chúng rất ấm áp và đáng quí.

Tôi đã làm tốt nhiệm vụ được giao, đến mức quên đi ý định ban đầu của mình, từ người chỉ thích đi chinh phục, tôi trở thành đội quân gìn giữ hòa bình... Đến lúc tôi nhận ra thì thời gian đã trôi qua 3 tháng mà giữa tôi và em chưa có gì tiến triển hơn những lời nói đùa làm em cười khúc khích... 
Khi chúng ta sống quá lâu trong cảnh yên tĩnh, ta chợt ngại thay đổi, không phải vì ta không thích điều mới, mà e ngại sẽ mất đi những gì đã qua... Tâm trạng khi đó của tôi là thế... Nhưng tôi lại không muốn ở lại quá lâu trong danh xưng bạn thân để rồi được em chuyển sang cụm từ bạn tốt.

Tôi cũng nhận ra rằng ngoài sự hiện hữu của tôi trong ngôi nhà này, thì chưa từng gặp ai khác đến thăm em... Em cũng chưa bao giờ kể với tôi về một anh chàng nào, trừ việc hỏi nhiều điều giữ tôi và ex. Càng ngày tôi càng cảm thấy đã đủ lâu để hợp thức hóa việc xóa đi một năm đã qua bên ex, và xác định được tin đồn em có bạn trai từ trước là sai.

pha trinh ameri ichinose

Tôi đã trở thành gia sư lần đầu như thế. Chưa bao giờ thử truyền đạt kiến thức đến một ai, nhưng với động lực của trái tim, tôi gật đầu như máy, và vui như một đứa trẻ vừa được trao tay món quà lớn hơn mong đợi... Con đường ngỡ đã khép kín lại một lần nữa mở ra. Bao thứ toan tính phải khép lại lần nữa được khơi gợi... Và đường về của tôi hôm ấy là thứ ngọt ngào mà mãi bây giờ không sao tìm thấy lần thứ 2.


Tôi không giỏi trong việc học, lại càng không chăm ngoan, việc tôi có đứng đâu đó trong thứ hạng từ năm đến nhất trên lớp cũng chẳng nói lên được gì nhiều ngoài hai chữ "ăn may" vì thú thật hầu hết đều học rất làng nhàng. Nhưng khiếu "chém gió" cũng có đôi chút và tôi đã áp dụng triệt để trong ngày đầu môn Toán. Không rõ em hiểu những lời chém gió của tôi hay kiến thức thực tế , nhưng điểm số của em về sau có tiến bộ rõ rệt.

Chuyện dạy vẽ lại đau đầu hơn nhiều. Em hỏi tôi có phải có nhiều hoa tay sẽ vẽ đẹp. Tôi thoáng chốc nhìn lại tay mình và thấy có 8 hoa tay. Em xòe bàn tay cho tôi nhìn và nói e chỉ có 1 hoặc 2, xin lỗi, lâu quá tôi ko nhớ... Nhưng đó cũng không phải lần đầu tôi được nắm tay em. Tôi có suy nghĩ về lời đồn về hoa tay đó trong lúc soạn bài. Vì ko có nhiều thời gian cũng như không trông mong em sẽ nắm bắt hết các khái niệm về Mỹ Thuật, tôi đã đi lân la khắp các nhà sách gom về bao nhiêu quyển cẩm nang. Tôi tặng hết cho em, nhưng còn cẩn thận hơn, vì giành rất nhiều thời gian để viết những bài phân tích và rút ngắn các điểm quan trọng tổng hợp từ các sách ấy vào một quyển sổ nhỏ cho em. Câu "chém gió" duy nhất mà tôi đã viết vào quyển sổ ấy, cũng là lời mở đầu: "Không hẳn với mười hoa tay bạn sẽ vẽ đẹp... tui biết có những người như vậy"... Thực tế là sau này tôi gặp nhiều người có số hoa tay hơn tôi, và họ vẽ rất tốt.
ameri ichinose
Bức tranh tôi vẽ ngày ấy cũng chỉ nhất thời bộc phát. Hoàn toàn là gà mơ trong kiến thức về hội họa, tôi không biết pha màu, nên chỉ dùng chì đen cố gắng lột tả hình ảnh những gì tôi thấy. Vậy mà cũng đã đi qua những giờ phút rất vui vẻ bên nhau... Nét vẽ của em không bắt kịp kiến thức về môn Toán, nhưng em thích học vẽ hơn những con số khô khan.

vung trom.com


Khi lời nói của em tạm ngừng, cũng là lúc không gian rơi vào tĩnh lặng. Tôi nhìn quanh, như thể cố tìm kiếm một điều gì đâu đó giữa khu vườn mênh mông bên ngoài, hay thu lấy chút cảnh vật nơi mình sẽ không còn được chào đón nữa sau hôm nay... Thành thật, ngoài cảm tình dành riêng cho em, tôi có chút mến yêu với khung cảnh ngôi nhà giữa mảnh vườn xanh mướt...

Ý nghĩ nào cũng đưa tôi đến ngỏ cụt hơn là hướng đi mới.

Cho đến khi em cất tiếng 1 lần nữa:
_Dạy học kèm tui môn Toán được không?

_Như vậy tuần học 3 buổi, có thể xuống gặp tui mà ko cần tìm lí do. Nhưng phải dạy tốt nha.
Người phụ nữ nếu có ý, sẽ luôn để một khoản ngỏ cho chàng trai... Thành trì kiên cố nào cũng có một đường ngầm sau cánh cổng vững chắc. Lúc đó tôi còn quá trẻ để hiểu được điều này... Và dù đã trải qua ít nhiều trong lần chinh phục first love, đến bên em, tôi vẫn cảm thấy mình trẻ dại và cần được dẫn dắt nhiều hơn là người nắm luật chơi. Cảm giác này vẫn nguyên vẹn sau bao nhiêu năm dài.

Đó chưa phải là tất cả "nhiệm vụ" mới tôi được giao. Em có một mối quan tâm đặc biệt về hội họa, từ bức tranh đã vẽ, e muốn tôi giúp e làm thế nào vẽ tốt hơn.

video sex hay

Bất chấp những động viên với nhiều ý giễu cợt, cảnh báo về bf của em, tôi vẫn tìm cách được ở lại với cô gái "khoảnh khắc" của mình. Bằng quan sát và suy ngẫm riêng, tôi không tin em đã có ai bên cạnh, nhưng giữa tôi và em không thể mở lời về chuyện đó ngay khi ấy, nhất là khi em biết nhiều về tôi hơn tôi nghĩ... mà những chuyện em biết, em kể chỉ là thấy tôi đi cùng First love trong suốt một năm trước đó. Ở lại với đề tài này sẽ không tốt với tôi, khi mà thời gian tôi chia tay ex quá ngắn tính đến thời điểm tôi làm quen em. Tôi ở trong một tình thế hết sức nan giải, phải chờ thời thay vì đánh nhanh. 

Và cũng vì tôi luôn tìm cách chuyển đề tài khi nói về điều đó, tôi đã mất đi cơ hội biết được em đã có ai chưa... Để rồi mười mấy năm về sau này tôi mới được biết. Muộn màng, ta nghĩ mình thông minh hôm ấy, và ngày kia nhìn lại mới biết tất cả chỉ là dại khờ.

Trở lại câu chuyện, đến lần gặp thứ 4, nghĩa là đã qua 3 tuần từ lúc tôi làm quen... Tôi đã lạm dụng lí do muốn "xem lại bức tranh" những 4 lần, quá nhiều để tiếp tục, và tôi phải mau chóng tìm được lí do nào khác để được lại đến thăm em... Song thú thật, khi ấy tôi hoàn toàn không tìm được một giải pháp nào, đặc biệt khi em cũng nhắc điều đó với tôi.

_Nhà M hơi khó... R đến chơi thế này hoài, ba mẹ hỏi cũng không biết nói sao...