Thứ Ba, 11 tháng 6, 2013

vung trom.com


Khi lời nói của em tạm ngừng, cũng là lúc không gian rơi vào tĩnh lặng. Tôi nhìn quanh, như thể cố tìm kiếm một điều gì đâu đó giữa khu vườn mênh mông bên ngoài, hay thu lấy chút cảnh vật nơi mình sẽ không còn được chào đón nữa sau hôm nay... Thành thật, ngoài cảm tình dành riêng cho em, tôi có chút mến yêu với khung cảnh ngôi nhà giữa mảnh vườn xanh mướt...

Ý nghĩ nào cũng đưa tôi đến ngỏ cụt hơn là hướng đi mới.

Cho đến khi em cất tiếng 1 lần nữa:
_Dạy học kèm tui môn Toán được không?

_Như vậy tuần học 3 buổi, có thể xuống gặp tui mà ko cần tìm lí do. Nhưng phải dạy tốt nha.
Người phụ nữ nếu có ý, sẽ luôn để một khoản ngỏ cho chàng trai... Thành trì kiên cố nào cũng có một đường ngầm sau cánh cổng vững chắc. Lúc đó tôi còn quá trẻ để hiểu được điều này... Và dù đã trải qua ít nhiều trong lần chinh phục first love, đến bên em, tôi vẫn cảm thấy mình trẻ dại và cần được dẫn dắt nhiều hơn là người nắm luật chơi. Cảm giác này vẫn nguyên vẹn sau bao nhiêu năm dài.

Đó chưa phải là tất cả "nhiệm vụ" mới tôi được giao. Em có một mối quan tâm đặc biệt về hội họa, từ bức tranh đã vẽ, e muốn tôi giúp e làm thế nào vẽ tốt hơn.

1 nhận xét: